Thế nào là sống, làm thế nào để giúp con thực sự sống?

20240218_UA2Koa7l.png

Bạn thân mến,

Đây là bài Coaching số 10 trong chương trình Coaching “Cùng con với Bố Ken Khóa 01” - nơi Bố Ken đồng hành rất sâu sát với các mẹ có bé từ 15 tháng - 6 tuổi. Các bài này được lưu hành nội bộ, tuy nhiên có quá nhiều bài học ở đây nên Bố Ken đã trao đổi nhóm public để những người mẹ đang đau đáu vì con, đang bất lực thuận lợi cho việc học. Bạn đón nhận và nếu chia sẻ thì thông báo cho Bố Ken và team trước nhé.

Như tựa đề của bài: Thế nào là sống, làm thế nào để giúp con thực sự sống? sẽ là một bài dài, nó không thể nào ngắn hơn được vì giá trị mang lại cực kì lớn. Nó liên quan đến cuộc sống của bạn, cái cách mà bạn đang cùng con…. có thực sự đang sống không, hay mọi thứ chỉ cho xong, như thói quen, như robot. Đọc đến tận cùng để chạm đến những câu chữ của Bố Ken nữa, bạn nhé!

 Bạn mở một bài nhạc nhẹ và bắt đầu nhé. 

Các bạn, giờ là 20h15, các em bé ngủ cả chưa? khi con chúng ta ngủ, chúng ta soạn sửa và đóng các mối bận tâm để đi qua câu hỏi này nhé: 

Tại sao Bố Ken lại thường hỏi: bạn cảm thấy thế nào?

Cá nhân bạn, bạn nhận ra sự thay đổi của mình sau khi chia sẻ những cảm nhận trong lòng là gì không? 

 

2 tiếng trôi qua, bắt đầu các bạn trả lời. Người đầu tiên là Bờm Bé: 

20240218_gSepeZFd.png

Bờm Bé: 
Dạ chia sẻ lại cảm nhận để một lần nữa khái quát lại vấn đề, hiểu vấn đề và áp dụng được vào tình huống của mình ạ. Để nêu lên được cái suy nghĩ của mình, một lần viết ra là 1 lần nhớ, 1 lần chiêm nghiệm lại. Thường sau mỗi lần chia sẻ lại em thấy mình thêm tự tin hơn khi có thể chia sẻ lại suy nghĩ của mình mà trước em rất ngại và em cũng muốn khi chia sẻ nếu có gì chưa đúng hay cần thêm gì biết đâu Bố Ken sẽ giúp em chỉnh sửa thêm.


Hoàng Trang: 
Theo em chia sẻ lại cảm nhận chính là cơ hội để mình nghĩ kỹ hơn đi sâu hơn vào vấn đề để hiểu được bản chất vấn đề và từ đó có cách giải quyết đúng và hợp lý nhất ạ.


Hoàng Sao:
Theo em nghĩ mỗi một buổi bóc tách từng câu chuyện, Bố Ken đã rất tỉ mỉ và dồn tâm huyết vào đó rất nhiều nên muốn mỗi một câu chuyện nhiều khía cạnh được Bố Ken nói rất rõ, và nhiều mẹ sẽ có những bài học trong từng  buổi bóc tách. Và Bố Ken muốn mọi người chia sẻ cảm nhận trong mỗi bài học mọi người có thực sự lắng nghe và thực hành trong đời sống hằng ngày hay không hay chỉ học cho có lệ và Bố Ken không muốn bản thân tốn bao nhiêu tâm huyết để chia sẻ dành thời gian mà mọi người không thật sự lắng nghe và thực hành. Bản thân em thì em cảm nhận từ lúc được vào nhóm được Bố Ken bóc tách mỗi  tình huống đều thấy bản thân mình trong đó, và em đã cố gắng chậm lại, lắng nghe con hơn, bớt đánh, la con hơn, thường xuyên hỏi con hơn. Tuy nhiên còn nhiều vấn đề em còn chưa biết cách nói để con lắng nghe hiểu mình hơn, em vẫn sẽ theo dõi cố gắng sửa sai. Và nhờ Bố Ken khai sáng thêm ạ.


Huyen Hoang:
Bố Ken hỏi chia sẻ cảm nhận để thấy nắm bắt vấn đề đến đâu, quan điểm và suy nghĩ thế nào về vấn đề đó để thấu hiểu hơn, hoặc để định hướng lại nếu cần thiết ạ. Ngoài ra cũng để chậm lại và đồng hành cùng nhau. 

Khi được BK hỏi, em thấy mình không lạc lõng, đang được lắng nghe ạ.

 

20240218_NUNzf1ez.png

Nga:
Chào Bố Ken và mọi người ạ! Thời gian qua 2 bé nhà em thay nhau ốm liên tục, cộng thêm sức khoẻ có chút vấn đề nên em khá ít tương tác trong nhóm. Có những chia sẻ của Bố Ken và các mẹ em đọc và ngẫm kĩ, có chỗ thì mới chỉ đọc lướt qua 1 lần. Nhưng thời gian tham gia nhóm, em đã thấy có sự thay đổi rõ rệt của 2 mẹ con. Em đã từng chia sẻ về cách áp dụng các bài học đã học được, đó là sự chia sẻ, lắng nghe con, việc liên tục hỏi lại điều con muốn, và gặt được thành quả. Em áp dụng trong những lần con khóc ăn vạ, đòi bánh kẹo, đòi bất cứ điều gì con muốn, và nhất là đòi bà ngoại mỗi lần bà đi vắng. Em cảm thấy việc chia sẻ với con, nhất quán, và lắng nghe quan sát con thật sự rất quan trọng. Việc thông báo trước cho con thời gian sắp kết thúc việc gì đó ( đi tắm, xem điện thoại, đi chơi nhà bóng..) dần dần bé sẽ hiểu và rất vui vẻ. Còn một số bài chia sẻ của Bố Ken em chưa đọc lại kĩ và chưa áp dụng được, nhưng vài hôm tới sức khỏe ba mẹ con ổn định em sẽ đọc kĩ lại và áp dụng ạ. Thật sự biết ơn BK đã dành tình cảm và tâm huyết cho các mẹ như em rất nhiều ạ! 


Phan Phượng Hồng: 
Em nghĩ bố Ken muốn mọi người nêu cảm nhận để mỗi người hiểu bản thân mình đã nắm bắt vấn đề đến đâu. Bản thân em đều theo dõi các buổi bóc tách, những hướng dẫn của bố Ken. Khi chưa vào nhóm, lúc con còn nằm trong bụng mẹ, em đã biết Bố Ken, đọc về easy, mua sách để tìm hiểu và luôn nhớ phải bình tĩnh và kiên nhẫn trong quá trình nuôi dạy con. Nhưng thời điểm em đăng ký vào nhóm là lúc dường như em không thể kiên nhẫn được, và con thì suốt ngày khóc lóc ăn vạ. Em đã dần bình tĩnh hơn, áp dụng những điều bố Ken chia sẻ về việc thay đổi bản thân mình trước, và dần dần em thấy mọi việc đã dễ dàng hơn, hai mẹ con hiểu nhau hơn và em bé đã vui vẻ hơn. 


Oanh:
Em nghĩ để rút ra được bài học gì sau mỗi lần bóc tách, hiểu mình và thực hành nó như thế nào. Bản thân em sau khi chia sẻ lại như tìm được đường đi đúng đắn trên con đường nuôi con của mình ạ.


Trương Trang:
Dạ Bố Ken hỏi chia sẻ cảm nhận để mọi người có thể chia sẻ cách nhìn, cách hiểu của mình sau mỗi tình huống được bóc tách. Mỗi tình huống được bóc tách đều có 1,2 vấn đề gặp phải ở các gia đình. Về tình huống của chị Hiền thì e cũng gặp vấn đề to tiếng với bố mẹ vì nhiều lúc khác nhau về quan điểm trong cuộc sống, hôn nhân. Biết ông bà hi sinh với thương con cháu nhiều mà nhiều lúc quan điểm khác nhau lại dẫn đến to tiếng. Đợt này con ốm liên tục mẹ mệt, con mệt lại xót con, công việc không làm được nên em dễ nổi nóng hơn, có đánh con. Đọc câu chuyện của mọi người em có cố gắng mỗi lần chuẩn bị nổi nóng chậm lại mấy giây hít thở sâu để không đánh con. Việc hỏi con cảm thấy thế nào thì em vẫn hay hỏi con, kiểu con ăn thấy vị gì, có ngon không?
Thực sự việc con ốm liên tục rất mệt mỏi. Mẹ mệt con mệt. Con ốm mệt dẫn đến cũng khó tính hơn, ăn uống kém. Con không nghe lời hơn. Ngày xưa những việc như xịt mũi, rửa mũi, uống thuốc hay đi khám bạn làm nhẹ nhàng vui vẻ đón nhận. Giờ thì sợ hãi, khóc. Mẹ lúc nào cũng trong trạng thái căng thẳng, stress. Nghĩ đến tâm trạng tiêu cực ảnh hưởng đến 2 bạn nhỏ lại thấy có lỗi. Rồi chồng không chú tâm về sức khỏe, tắm muộn, dậy muộn nhịn ăn sáng nữa nên vợ chồng cũng căng thẳng. Chỉ mong con sớm khoẻ mạnh. Mặc dù do điều kiện bạn ấy 1 tuần nữa sẽ về quê ở với ông bà để nghỉ Tết sớm mà vẫn không ngừng lo lắng ở nhà lại ốm tiếp, vất vả ông bà. 


Hương Trâm:
1. Cách Bố Ken dạy bọn em là để tự cảm nhận và thực hành thật nhiều. Trước kia em cứ nghĩ 1 câu hỏi thì Bố Ken sẽ trả lời được ngay nên làm gì, không nên làm gì. Nhưng hoá ra nhiều khi không có đáp án cụ thể. Nó giống như gặp 1 bài tập khó, chỉ mong thầy dạy cho cách làm. Mà thầy bảo trò hãy tự làm theo ý mình, thầy sẽ giúp chữa hoặc không, và đáp án như nào trong lòng trò sẽ dần tự thấu hiểu.

 

- Việc Bố Ken nhắn mọi người chia sẻ Cảm Nhận, luôn cho em cảm giác Bố Ken rất chú tâm Lắng Nghe từng người một. Được người khác Lắng nghe luôn là điều ai cũng mong mỏi. 

 

- Khi em chia sẻ, được Bố Ken và các mẹ Lắng nghe, em cảm giác một sự Sung sướng nhẹ. Cuộc sống này bận rộn, nhiều khi phải che giấu đi cảm xúc cảm nhận của mình, nhưng có những cái dù cố giấu đi, đến 1 lúc nào đó nó sẽ ùa về. 

 

2. Thay đổi lớn nhất là em nhận ra chính mình cần nâng niu trân trọng từng Cảm nhận của bản thân mình trước. Sau đó, mình sẽ dần học được cách Lắng nghe con. Quan sát và Cảm nhận- mỗi khoảnh khắc vui sướng, mỗi khoảnh khắc chán nản...- tất cả đều đáng trân trọng. 

Tối nay trong giờ ăn, Phin đột nhiên đứng dậy vòng ra phía sau, ôm cổ mẹ và nói "Mẹ ơi con yêu mẹ". Trước đây có thể em đã thấy vui vui rồi vội vàng lướt qua, nhưng bây giờ em học cách ngừng lại, để Cảm nhận sâu hơn niềm hạnh phúc, cảm nhận sự gắn kết mà con đang dành trao cho mình.


Lan Nhi:
Dạ Bố Ken hỏi cảm nhận để biết mọi người đã nhìn ra, đã hiểu được vấn đề đó tới đâu, như thế nào. Bản thân em khi được học những điều Bố Ken chia sẻ, khi nói ra được suy nghĩ, nói ra được nỗi lòng của mình thì mới thấy mình đang sai ở đâu, mình đang gặp vấn đề gì cốt lõi để thay đổi. Khi mình tự thay đổi được 1 phần nào đó thì đã rất vui và hạnh phúc vì mình đã làm được.

20240218_DAs4qJFb.png


Bố Ken:
Ok các bạn à. Cùng đọc chia sẻ của những người còn lại các bạn sẽ hiểu được rõ ràng hơn tại sao, đúng chứ các bạn. Nó thực sự mang lại nhiều ý nghĩa cho các bạn. Ngoài ý các thành viên, Bố Ken muốn nhấn mạnh thêm: 


1/ Cuộc sống vội vã, quá bận rộn, nếu Bố Ken không hỏi, các bạn không đón nhận thì các bạn sẽ chạy theo bởi rất nhiều thứ khác. Việc ở nhóm nhiều khi chỉ là hình tướng, còn tâm trí bạn đã rời nhóm rồi, sớm hay muộn thì cả hình tướng cũng bị out mà thôi, thế thì thật phí, Bố Ken nói đúng chứ các bạn? (trừ khi các bạn đã gặp một người dẫn đường mới sâu sắc giải quyết được VẤN ĐỀ, NGUYỆN VỌNG, MONG MUỐN, KHÁT KHAO  - cái mà ban đầu bạn đặt chân vào đây, thế thì Bố Ken cũng chúc mừng bạn), (Chỗ này nếu BK dùng GIỚI ĐỊNH TUỆ để phân tích thì nó hàm ý được nhiều hơn nhưng có thể hơi khó nên Bố Ken dùng ngôn ngữ đơn giản)


2/ Bố Ken đang nuôi dưỡng NĂNG LỰC CẢM NHẬN của các bạn, đây là một trong những năng lực thể hiện chúng ta đang SỐNG, bạn thấy đấy, đặt một bông hoa giả bên cạnh bông hoa thật đang nở, thậm chí bề ngoài trông hoa giả có vẻ đẹp hơn, nhưng thực sự hoa giả là hoa giả, nó không phải là bông hoa sống, nó thực sự không có chút SỐNG nào, nó không tươi chút nào đâu,  không phải ai cũng biết tới điều này, không phải ai cũng biết tới điều quan trọng này. Chúng ta ăn mà không biết ngon hay không, chúng ta cứ chỉ như cho đồ vào miệng thế thì khác gì máy móc. Những gì Bố Ken chia sẻ cũng là một thức ăn, thức ăn cho tâm trí, bạn ăn bằng trái tim của bạn nó khác với chỉ ăn bằng tai hay bằng mắt, Bạn thấy đấy, nhiều người đã ăn thức ăn của Bố Ken trong trạng thái biết ơn... Nếu bạn cứ tiếp tục làm điều này, DÀY LÊN, rồi thời gian sau trái tim bạn ngập tràn lòng biết ơn, dù những cái nhỏ đến với bạn, trái tim bạn cũng cảm nhận được, lúc đó bạn cứ để trái tim dẫn lối, bạn cứ để trái tim biết ơn dẫn lối, thế thì bạn sẽ hạnh phúc vô cùng. Bạn cũng thực hành điều này với con, nuôi dưỡng năng lực cảm nhận trong con, con ăn mới biết ngon, con mới biết bố mẹ quan tâm, chứ không như nước đổ lá môn. Bạn hiểu ý Bố Ken chứ?

20240218_Ud2aqsIr.png


3/ Bạn biết không? Nếu bạn không thể bộc lộc cảm nhận của mình, bạn cứ không tôi luyện điều đó, bạn cứ ôm chặt, bạn cứ đầy rẫy sợ hãi,... (tất nhiên bạn có thể chia sẻ với riêng bạn, viết thư cho chính bạn nhưng ấy là trường hợp bạn thực sự làm, và bạn đã thực sự suất sắc), thế thì sự sợ hãi dày lên trong bạn mà thôi, làm sao bạn dạy con chia sẻ đi khi mẹ chẳng thể chia sẻ. Bố Ken không nói tới chia sẻ vô tội vạ, không nói tới việc nói lung tung, mà chia sẻ những cái mà lòng chúng ta cảm nhận được, trí chúng ta nhận ra được... sai thì có Bố Ken hướng dẫn tiếp mà.

 

Trâm, hay một số bạn Bố Ken thấy đã kết nối với con nhiều hơn đấy, con dễ chia sẻ với các bạn hơn rồi đấy... các bạn cảm nhận xem: có phải khi chúng ta bớt sợ hãi, lòng mình mở ra, các con cũng theo thế tự mở và chia sẻ lại cùng mình không?

 

20240219_NjG9RZZv.png

4/ Bố Ken đang thực sự lắng nghe các bạn, Bố Ken nghe bằng cả trái tim mình để cùng các bạn đi lên, các bạn HIỂU HƠN, SÁNG SUỐT HƠN. Bạn thấy đấy, nhiều cái Bố Ken biết rõ về bạn nhưng Bố Ken không nói ra, Bố Ken lắng nghe, cùng bạn, tách từng lớp để bạn tự thấy và nói ra...tự bạn thấy đúng sai... và năng lực phân định của bạn tốt lên, bạn mang năng lực đó tương tác với các tình huống khác sẽ ổn, chứ đâu thời gian mà cái nào Bố Ken cũng chỉ, và cứ nhờ Bố Ken chỉ thì bạn sẽ rất phụ thuộc, Bố Ken sẽ chỉ cho bạn nhiều tình huống mới, con lớn lên, còn nhiều tình huống, còn nhiều cái bất ngờ nữa. Bạn hiểu điều tuyệt vời này chứ? Hãy bê điều này để tương tác với con, hãy kiên trì lắng nghe con, đừng vội ÁP ĐẶT SUY NGHĨ KỂ CẢ BẠN BIẾT NÓ LÀ ĐÚNG. Rồi con bạn sẽ có một năng lực phân định thật tốt, tự biết làm này làm kia mà bạn không phải đi thúc gì cho lắm...

 

Rồi, một lần nữa, bạn cảm thấy thế nào sau những lời Bố Ken vừa chia sẻ trên? Bạn, chính bạn người đang đọc đến bài viết này, hãy thử lặng lẽ viết ra sự cảm nhận của bạn, hoặc nhắn riêng cho Bố Ken, vượt qua nỗi sợ hãi của chính bạn đi. Nào, ta đi tiếp để nhìn thấy sự chăm chỉ học tập NĂNG LỰC CẢM NHẬN của các bạn thành viên, bạn nhé.

20240218_WLsuUkdJ.png


Bờm Bé:
Lại 1 lần nữa em thấm hơn hiểu hơn những gì Bố Ken muốn truyền tải. Đúng là học cách chia sẻ sẽ tốt cho cả mình cả con và cả các mối quan hệ khác. Người ta thường hay nói “không nói ra thì biết được đường nào mà lần”, vậy khi mình nói ra sai sẽ được sửa, đúng sẽ được công nhận. Đó là điều tốt. Mong rằng em sẽ được Bố Ken dẫn dắt thật nhiều hơn nữa, tuy tham lam nhưng thật sự em rất muốn được Bố Ken đồng hành mãi về sau. Câu cảm ơn tuy nói rất nhiều lần và vẫn ko truyền tải hết sự biết ơn nhưng em vẫn muốn nói “Cảm ơn Bố Ken người anh, người thầy của em”


Huyền:

Em tâm đắc nhất với chia sẻ: rèn luyện NĂNG LỰC CẢM NHẬN của Bố Ken. Khi bản thân cảm nhận niềm vui, hạnh phúc từ những việc nhỏ nhặt nhất, thì cũng sẽ nuôi dưỡng được lòng biết ơn từ những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống. Quan trọng là cảm nhận ở từng giây phút hiện tại. Chứ không phải sợ hãi vì tương lai, hay day dứt vì quá khứ.

Em vào nhóm không phải vì bất lực với con. Vì bạn nhà em tương đối hiểu chuyện và là em bé luôn vui vẻ.

Em nhìn nhận rõ, chính bản thân mình là người không làm chủ được cảm xúc của bản thân, là bản thân mình có vấn đề. Cần học để thay đổi, để không vô tình hay cố ý làm tổn thương con, để rèn luyện mình, để con sống tuổi thơ vui vẻ trọn vẹn. 

Cho dù đọc bao nhiêu sách, bao nhiêu tài liệu nuôi dạy con. Nhưng không rèn luyện mỗi ngày, không đi từ nuôi dưỡng cảm nhận, từ sự lắng nghe, chân thành với con thì cũng không thể thay đổi bản thân mình.

Phải đi từ những cái nhỏ nhất ạ


Oanh:

Sau khi đọc chia sẻ của Bố Ken em nhận thấy khi mình tập trung tâm trí vào việc gì đó ắt sẽ gặt được thành quả tốt, cũng như việc tỉnh thức sau những tình huống của  mọi người trong nhóm và việc thực hành thường xuyên hàng ngày với con, với mọi người lâu dần nó sẽ thành thói quen, thành năng lực của bản thân mình. Đặc biệt là năng lực CẢM NHẬN. Nó có được nhờ sự tôi luyện học hỏi, thực hành mỗi ngày. Khi nó DÀY NÊN chắc chắn không những bản thân mình mà người thân, con mình cảm thấy thanh thản, hạnh phúc nữa. Luôn đối diện với mọi hoàn cảnh trước mặt, cảm nhận và vượt qua nó thì ta sẽ đạt được hạnh phúc bình yên.


Damthihienydtn:

Em thấy mình là 1 người hay ngại chia sẻ, ngại bộc lộ quan điểm. Đôi khi nhiều chuyện hay để trong lòng, đôi lúc cũng cảm thấy mình cũng có những nguồn năng lượng tiêu cực làm ảnh hướng đến những người xung quanh. Mình cũng biết vậy, cũng muốn giải thoát hết nhưng chưa làm được. Bố Ken nói đúng “ LÀM SAO BẠN DẠY CON CHIA SẺ ĐI KHI MẸ CHẲNG THỂ CHIA SẺ”. Muốn hiểu con, muốn con chia sẻ với mình trong khi mình còn chưa làm được việc ấy thì dạy con làm sao. Cảm ơn BK đã cho em những bài học sâu sắc, không chỉ bài học về dạy con mà còn có cả bài học về cuộc sống mà mẹ cũng cần thay đổi ạ!


Hoàng Trang:

Em cũng thấy mình là người ngại chia sẻ, bộc lộ cảm xúc, nhiều chuyện biết là nó đang khúc mắc nhưng cứ giữ trong lòng. Có những lúc chia sẻ thì không diễn tả được hết: khả năng diễn đạt của em kém, và tâm lý cũng kém hay bị cuốn theo ý kiến của người khác, mà quên những gì mình cần nói khi nói chuyện trực tiếp, nhiều lúc khiến người khác hiểu nhầm, nên dần dà ngại chia sẻ, lại bảo thôi cứ kệ nó đến đâu thì đến. Nhất là chuyện vợ chồng em, hay chuyện em với bố mẹ chồng, chính vì thế vợ chồng e đã ly thân 8 tháng nay, chồng e đã bỏ ra ngoài ở và 2 lần đưa đơn ly hôn, rất nhiều khúc mắc không thể tháo gỡ nổi, không thể nói chuyện được với nhau. May là em vẫn còn hy vọng là nói chuyện được với con, và con hiểu em, con hiểu chuyện và nghe lời mẹ, thương mẹ khi mẹ khóc.

Nhờ những chia sẻ của Bố Ken, mà em đã nhắn tin cho mẹ chồng để xin lỗi mẹ vì những gì mình đã trách mẹ, và tâm sự với mẹ về cảm xúc của mình, mà 2 mẹ con hiểu nhau hơn, nên dù sau này vợ chồng có không quay về với nhau nhưng em cũng thanh thản về phía mẹ chồng. Chuyện nhà em đang khá căng thẳng, em gọi điện cho mẹ đẻ em nói chuyện thì mẹ trách em 1 số chuyện khiến vợ chồng bị như vậy, nên em cũng đã nóng tính bảo mẹ là thôi mẹ đừng nói nữa, con cũng không muốn nói chuyện với mẹ và tắt phụp điện thoại, em biết như vậy là không được, tối nay em cũng sẽ xin lỗi mẹ. Cảm ơn bố Ken rằng là khi mình nhìn vào vấn đề của bản thân và làm những việc cần làm như xin lỗi, cảm ơn và sửa đổi thì tâm mình thanh thản hơn nhiều ạ.

20240218_6hkzbh7D.png


Cao Khánh:

Em không nhớ từ bao giờ em cứ mải chạy theo cảm xúc của người khác, làm vừa lòng người khác mà quên đi cảm nhận của chính mình, mọi thứ dồn nén khiến bản thân vô cùng mệt mỏi, có khoảng thời gian em gần như trầm cảm khi không muốn nói chuyện với bất kỳ ai.

Từ khi sinh bạn thứ 3 em cũng không có thời gian để dành cho 2 bạn lớn, khi em cần các bạn ý làm gì em thường nói những câu yêu cầu nên các bạn nhà em hay lơ đi hoặc phản kháng, đến khi em quát thì bạn lớn 7 tuổi sẽ vùng vằng miễn cưỡng đi thực hiện yêu cầu của mẹ, còn bạn bé 3 tuổi thì lì hơn nhất định không chịu làm.

Qua chia sẻ của Bố Ken, em nhận thấy mình cần "kiên trì lắng nghe con, đừng vội ÁP ĐẶT SUY NGHĨ KỂ CẢ BẠN BIẾT NÓ LÀ ĐÚNG". Ngoài ra, cũng nên lắng nghe cảm nhận của mình, hoàn thiện mình để có nguồn năng lượng tích cực. Muốn con được vui vẻ, hạnh phúc mà mẹ lúc nào cũng trong trạng thái căng thẳng, khó chịu đúng là điều không thể.

Cảm ơn Bố Ken đã giúp em nhìn nhận lại mình, nhìn ra vấn đề của mình để thay đổi ạ.

 

Nguyễn Vân:

Em cảm nhận sâu sắc nhất với chia sẻ: “Làm sao bạn dạy con chia sẻ đi khi mẹ chẳng thể chia sẻ”. Thật sự em luôn ôm chặt những suy nghĩ của bản thân, tự nghĩ tự biên tự diễn, rồi ôm cái tâm lý tiêu cực đấy suốt thời gian dài. Em biết rõ bản thân mình suy nghĩ tiêu cực nhưng em không biết làm như thế nào để thoát ra. Cảm ơn những chia sẻ của Bố Ken và các mom, mỗi ngày em sẽ cố gắng dũng cảm bộc lộ và mở lòng mình ra hơn, để tâm mình sáng hơn đồng hành cùng các con của mình. Em rất biết ơn Bố Ken khi thấy em không tập trung thì nhắc nhở, để bây giờ em có thể ở đây cảm nhận được những giá trị trân quý mà bấy lâu nay em đang kiếm tìm.

20240218_sfsHkgwK.png


Vu Hong:

Em vẫn nhớ ngày mới tìm hiểu chồng, em có đi khám đông y, bác sĩ đông y có nói em là người rất nóng tính, lúc đó nghe xong mọi người đều rất ngạc nhiên, và không ai tin cả bởi lúc đó cả em và mọi người đều không nhận thấy nhưng những năng lượng tiêu cực trong con người em. Phải sau khi có con, em mới nhận ra bản thân tích tụ nhiều tiêu cực, nhưng lúc đó em vẫn không nghĩ là do bản thân em, mà đổ cho con. Cảm ơn những chia sẻ của Bố Ken và mọi người, đã cho em nhận ra rằng chính trong con người em, trong suy nghĩ của em đã có những tiêu cực. Muốn cải thiện con thì trước hết cần cải thiện bản thân, loại bỏ những suy nghĩ tiêu cực đi, và truyền đến cho con những năng lượng tích cực hơn. Cảm ơn Bố Ken rất nhiều!!!


Huyen Hoang:

Cảm ơn Bố Ken. Đúng là lâu rồi không quan tâm tới CẢM NHẬN của chính bản thân mình và cũng không ai quan tâm tới CẢM NHẬN của mình cả. Suy nghĩ mình để trong lòng, làm cho cảm xúc tiêu cực ngày càng DÀY LÊN. Mình không thể chia sẻ thì không thể dạy con chia sẻ được. 

Em nhớ thời đại học đã từng nghe, mình tiếp cận thông tin mới thì chỉ mới là nhận biết, mình rèn luyện, lặp lại thì mới thành kỹ năng và kiến thức của mình. Em rèn luyện chưa đủ thường xuyên, và đôi khi chưa thực sự CHÚ TÂM. Hôm qua cuối tuần, em cáu gắt với tất cả mọi người, đặc biệt là con. 

Em xin lỗi mẹ chồng, con nói vậy là không đúng, phận làm con mà con nói thế là con hỗn. Con xin lỗi mẹ nhưng mà mẹ nói con không hiểu, giờ con đói run tay chân quá không bình tĩnh được.

Với con thì em chưa xin lỗi, chỉ nói với con là hôm nay mẹ thấy hơi mệt và mẹ không bình tĩnh được, mẹ dễ cáu gắt, con đừng làm mẹ khó chịu thêm nhé. Rồi em cứ ra lệnh cho bé cả ngày mà không nói chuyện được với con. Đến trưa cho bé nhỏ ngủ xong, em ôm bé lớn hỏi sáng nay con cảm thấy thế nào, con bảo con buồn vì mẹ la con, nhưng con biết là do con sai. Buổi sáng mẹ hứa là tối sau khi mẹ cho em ngủ, mẹ sẽ bôi tuýp ngừa sâu răng cho con nhưng tối qua em khó ngủ, mẹ cho em bú mà em không vào giấc được. Chị hai chạy ra chạy vào mãi, ồn với sáng em càng không ngủ. Rồi mẹ lại la con. 
Mấy hôm nay, buổi tối chị hai không dọn nhà tắm sau khi mẹ tắm em như bình thường, toàn nói mẹ tự làm đi.

 

20240218_CiXX2z5v.png

Ngọc Trâm:

Em chào Bố Ken và các mom. Em mới vào nhóm được 5 ngày. Em có 1 bé trai 25m+. Em đến với nhóm với mong muốn thấu hiểu con, đồng hành cùng con và giúp con đi đúng hướng về mặt nhận thức lẫn cảm xúc. Em vào nhóm và đã lội kéo hết tin nhắn để đọc nhưng chỉ được một phần nhỏ từ cuối tháng 12/2023 đến giờ. Tuy nhiên, em cũng nhận thấy mình đã sai rất nhiều, dẫn đến ảnh hưởng tới con, tính cách của con em bây giờ phần nhiều là lỗi của em hết. Em vào nhóm khi mà trong lòng đang rối như tơ vò vì em có thể cảm nhận được rào cản giữa em và con, mỗi ngày nó càng to lên nên em càng sợ mất kết nối với con. Từ ngày vào nhóm thì em cũng tâm niệm, sửa mình trước tiên, em đã áp dụng một số câu nói khi vào nhóm đọc được và thấy có hiệu quả. Quan trọng là phải KIÊN NHẪN với con để cho con thời gian. Nhưng vẫn còn nhiều cái em cần phải học hỏi và nhờ BK gỡ rối giúp em. Em có điền link về trường hợp bé nhà em. Mong Bố Ken và các mom có thể chia sẻ và giúp đỡ mẹ con em ạ


Thơm:

Cảm ơn Bố Ken đã tạo một nơi mà em có thể học hỏi cũng như được quan tâm tới cảm nhận của bản thân mình như vậy. Đúng là lâu lắm rồi được quan tâm chia sẻ nó là một thứ gì đó xa xỉ. Khi mà chia sẻ trở thành than vãn kêu ca và nuôi con theo khoa học thì là vẽ chuyện. Khi mà mọi người xung quanh bảo với mình nuôi dạy con sai rồi thì ở đây mình thấy được rằng mình đang đi đúng con đường. Khi ở đây mình lấy lại được niềm tin và được tiếp thêm năng lượng trong việc nuôi dạy con. Cảm ơn Bố Ken nhiều.
 

Xinhxinh:

Bữa giờ em nhỏ viêm phổi nhập viện liên tục, lúc ở nhà thì bố lại đi làm cả ngày tối về muộn có khi cả ngày chẳng được gặp con. Mẹ chỉ tranh thủ theo dõi group lúc nọ lúc kia, nên tương tác chậm. Hôm trước thấy mấy trò chơi của Bố Ken hướng dẫn muốn thực hành chơi cùng anh hai luôn mà tới hôm qua mẹ mới thực hiện được, nhà hết bao tay nilon nên mẹ dùng chai nhựa cho con tưới cây, anh rất thích, liên tục bảo mai mẹ lại chơi với con nữa nhé. Bình thường mẹ cũng không cấm cản hay ép buộc con làm điều gì quá. Mẹ luôn chọn cách “thương lượng” cùng con, thoả thuận trước và sau khi chơi nên việc dừng con lại cũng không  gặp khó khăn lắm. 

Cảm ơn Bố Ken và những chia sẻ của mọi người, để em nhìn ra được bản thân còn thiếu sót ở đâu, ngay cả cách tương tác với chính bố mẹ mình. Tự hứa bản thân sẽ cố gắng nhiều hơn nữa. Mỗi ngày một chút, hi vọng sẽ cùng con vui vẻ lớn lên. 

20240218_dTdpSqqK.png

Bạn thân mến, Bạn đã đọc đến đây rồi, thật chúc mừng vì sự kiên trì ấy của bạn, không phải ai cũng làm được điều này trong nhịp sống vội, thích mọi thứ nhanh như hiện nay. Chắc chắn bạn sẽ học được nhiều bài học…Bạn nhớ, sẽ có những cách diễn đạt khác nhau về những chủ đề thế này, đây là một cách, hãy cảm nhận bằng trái tim của mình, bạn nhé!

Nếu lòng mình đang ngập tràn cảm nhận, hãy mạnh dạn kết nối sâu hơn và chia sẻ cho Bố Ken (Zalo 0705 232 999)

Bố Ken   ✍️

Sao chép thành công mã giảm giá