“Anh ơi, con em nó phá quá trời, nó vẽ vời khắp tường, thấy gì nó cũng sờ, e cấm mãi không được, a giúp em?”
Có lẽ nhiều ba mẹ, đặc biệt đang mùa dịch covid này khủng hoảng vì những đứa trẻ. Bài viết này, mình không giúp ba mẹ cấm con, mà chính ra là “ CẤM BA MẸ ĐƯỢC CẤM CON”.
Bạn mà cấm thế, gặp Ken bạn sẽ STRESS mất. Nhìn hình ảnh trên người Ken bạn có thể hiểu phần nào.
Hãy có một đức tin là mọi đứa bé đều rất tuyệt vời, mọi thứ là do mình.
Đứa bé nào cũng hồn nhiên, thích khám phá, trí tưởng tượng của chúng là vô cùng tận. Bạn biết không:
- Bố, bố, nhìn con vẽ khủng long Terax này? Đẹp chưa
- Ồ, làm sao con vẽ được như thế này vậy?
- A Tôm chỉ con đấy…
Tường nhà mình sơn sửa đẹp phết, mình tin khi kết hôn, hai vợ chồng bạn cũng chăm chút nó, nhưng rồi nhận ra: cái đó không là gì so với tuổi thơ con. Cái đó là gì so với tài hoa của con sau này.
Mình đã mua bảng vẽ, bút màu, dán giấy lên tường nhưng không thể. Mình hiểu được rằng: ĐAM MÊ CỦA CON LÀ VẼ LÊN TƯỜNG CƠ. Có lẽ rằng: Vẽ trên tường sẽ có cảm giác khác thật.
Dần dần, mình cũng cảm nhận được sự đáng yêu trên những nét vẽ ấy. Cái này, chỉ có nhìn bằng trái tim chứ đi qua ánh mắt của chúng ta, nó sẽ không còn trọn vẹn, đáng yêu nữa. Mình không tin ở bức tường đó treo một bức tranh nghệ thuật lại đẹp hơn nét vẽ của con mình.
Hãy thừa nhận con thích vẽ lên tường, mọi đứa trẻ đều vậy, bạn cấm chỗ này thì con vẽ chỗ kia. Hãy để cho con một bức tường nào đó trong gia đình của bạn, để con có thể vẽ, không nên cản trở tính sáng tạo của con. Chúng ta chỉ phải bỏ ra một ít tiền và sự kiên nhẫn mà thôi. Nếu gia đình còn không đáp ứng được cho con một môi trường để sáng tạo, mà lúc nào cũng gò bó, ép buộc, gán nhãn nghịch ngợm… thì làm sao mà NUÔI DƯỠNG ĐƯỢC ÓC TƯỞNG TƯỢNG NƠI CON. Cái nào là thứ chúng ta muốn dành cho con đây?
EASY, TỰ NGỦ giúp chon con ăn no, ngủ đủ. Từ đó, con có sức khỏe để bung hết năng lượng mỗi ngày, để thỏa sức sáng tạo chứ không thể ăn no ngủ đủ để con có nhiều năng lượng xong mình kìm hãm các bạn ấy. Con sẽ bức bí vô cùng các bạn biết không?
Sống trong một xã hội thì cần nguyên tắc, nhưng hãy nới lỏng những nguyên tắc đó khi mà thực sự không có ảnh hưởng gì quá đáng, hãy bỏ bớt những cá tính của mình như: nhà chỗ nào cũng phải gọn gàng, sạch sẽ,.... Đừng sợ hãi những nhận xét của người ngoài.
Chủ đề này sẽ còn nhiều bài viết, vì mình đang thấy mọi người hay sử dụng từ NGOAN, nhất là các ông bà, cứ đứa này ngoan quá, ồ thằng này ngoan thật. Đôi khi, một câu nói hồn nhiên của con lúc học theo ai đó, nó không mang nhiều nghĩa như người lớn, nhưng vì góc nhìn quen thuộc của chúng ta, nói thế này là hư, xong gắn cho đứa bé hư. Những câu nói đó, mình làm gương, không nói thì con nói một mình mãi cũng chán. Còn mình càng cấm thì đứa trẻ càng nói, đó là sự thật. Lúc trẻ thôi, khi lớn rồi mà nói thì chúng ta sẽ có những cách giải quyết khác.
Mình đã nghiêm khắc nói với hai đứa cháu ở cùng: Không được sử dụng từ Ken Ngoan thì Dì mới cho. Điều đó sẽ làm đứa trẻ sợ hãi, nhút nhát, chỉ nghe răm rắp thôi. Mai sau này, không dám đưa ra chính kiến của bản thân.
NGOAN: Với mình thực sự là một từ đáng cảnh báo khi mọi người đang đưa ra quá nhiều tiêu chuẩn, bạn thấy thế không?