Bạn thân mến,
Đây là bài Coaching số 15 trong chương trình Coaching “Cùng con với Bố Ken Khóa 01” - nơi Bố Ken đồng hành rất sâu sát với các mẹ có bé từ 15 tháng - 6 tuổi. Các bài này được lưu hành nội bộ, tuy nhiên có quá nhiều bài học ở đây nên Bố Ken đã trao đổi nhóm public để những người mẹ đang đau đáu vì con, đang bất lực thuận lợi cho việc học. Bạn đón nhận và nếu chia sẻ thì thông báo cho Bố Ken và team trước nhé.
Nhận được câu hỏi của NH, Bố Ken nhắn và hẹn tối nay Coach trong nhóm. Đúng 8h30 Bố Ken mở bài nhạc nhẹ và nhắn NH chia sẻ tình huống lại cho mọi người.
NH: Bố Ken và các mẹ giúp mình với, cả tuần nay mình không xử lý được tình huống này của con. Bé nhà mình 21 tháng, dạo gần đây cháu cứ tắm là sẽ uống nước tắm, nếu không cản là sẽ uống nhiều. Mình biết chắc chắn là cháu không khát, vì trước lúc tắm đã uống nước. Dù vậy, mình vẫn hỏi con có khát nước không, có muốn uống nước không, cháu không trả lời (cháu chưa biết cách trả lời lại), mình lấy 1 cốc nước cho cháu uống thì cháu chỉ nhấp môi rồi thôi. Mình đang rất không hiểu tại sao cháu làm vậy, làm thế nào để cháu không uống nước tắm nữa. Nhờ Bố Ken và các mẹ giúp mình với!
Bố Ken (BK): H lo nước bẩn sẽ bị bệnh, sau rồi thêm một cái thấy đến đó là cháu bị chân tay miệng nên càng lo, H còn thấy hay cảm thấy gì nữa khiến mình lo hơn không?
NH: Trước tiên mình lo là nước tắm đó có sữa tắm nên uống vào không tốt BK ạ. Chuyện bị bệnh là mới 2 ngày gần đây thôi ạ.
BK: H sợ trẻ uống sữa tắm hay là uống nước bẩn nhỉ? Sữa tắm trẻ em nếu uống thế thì ảnh hưởng thế nào H tìm hiểu kĩ chưa?
Rồi nếu bị chân tay miệng thì có nghiêm trọng không H? Bệnh đó bị xong có khỏi không?
NH: Đúng là mình chưa tìm hiểu kỹ ảnh hưởng của nó, nhưng thật sự mình không thấy nước đó sạch. Con mình thường rất nghịch, nhà mình ở quê, cháu được cho chơi thoải mái nên chân tay bẩn, khi tắm nước tắm luôn đổi màu ấy ạ
BK: H phân định rõ lại chưa?
H sợ sữa tắm uống vào không tốt
Hay H sợ nước bẩn uống vào không tốt
Hay thế nào....
NH: Mình hiểu bị bệnh này không quá nghiêm trọng, điều trị sẽ khỏi. Tuy nhiên mình mới đi làm ở công ty mới 3 ngày, nếu cô giáo yêu cầu cho con ở nhà là mình cũng phải nghỉ làm, điều này mình rất rất không muốn.
Cả uống sữa tắm và nước bẩn mình đều nghĩ là không ổn ạ.
BK: Tuổi thơ H có lỡ uống phải ngụm nước bẩn nào không nhỉ?
Suy nghĩ lo con ốm và phải nghỉ nó có mạnh không H?
NH: Lỡ thì có ạ, nhưng không phải là kiểu uống hết sức thích thú
Có ạ. Ngày đầu tiên đi làm về thấy con bị bệnh, 2 con quấn mẹ khóc, cả đêm phải bế con cho con ngủ, mình đã từng nghĩ không lẽ mình phải nghỉ việc.
Nhưng rất may mắn, qua 1 đêm con đã khá hơn, may hơn nữa là có người đồng ý đến nhà trông cháu để mình có thể đi làm.
Ban đầu mình nghĩ bệnh cháu không đáng lo, nhưng hôm nay trong lúc đang làm, mẹ mình ở nhà nhắn cháu lây bệnh sang bà, rồi nhà còn cháu nhỏ mới sinh, làm mình muốn cuống cả lên.
BK: Ok trước hết là lỡ uống nước bẩn thì có nguy kịch không đã, tâm thế không hoảng hốt như cháy nhà đã... và kể cả cháy nhà chắc gì hốt hoảng đã bằng bình tĩnh, bình tĩnh, sáng suốt không có nghĩa là đờ đẫn... đúng chứ H?
H nhớ câu chuyện BK nhắn riêng nó tương tự không?
NH: Vâng đúng ạ.
Mình không chắc BK đang nói về đoạn nào?
BK: Ok H suy nghĩ cỡ 2 phút sẽ biết BK muốn nhắc tới đoạn nào.
NH: Ý BK là chuyện này tương tự việc mình định out nhóm?
BK: Đúng đấy H, và đó là 2 chuyện mà liên quan nên BK thấy bên trong của H - NỖI LO LẮNG, mỗi ngày, có thể còn nữa những biểu hiện của nỗi lo mà H không biết đến, nó vẫn làm chủ H, nó vẫn bắt H phải cuống cuồng, phải nghĩ này nghĩ nọ... BK sẽ copy toàn bộ nội dung lại để mình cùng xem, H nhé?
NH: Được ạ. Mình biết trong mình có nhiều nỗi lo lắm, chúng hiển hiện ngay trước mặt mình luôn ấy
BK: Chuyện là, BK thấy H out nhóm, trước đó BK có cảm nhận sự hoang mang trong H rồi, thế nên BK chủ động nhắn, các bạn đọc để hiểu, vài bạn trong nhóm đang thế, có bạn còn nặng hơn. @All
“BK: Hi H
NH: Hi, BK, mình biết BK định hỏi mình vì sao rời nhóm, mình đang vội quá, để khuya mình nói chuyện với BK sau nhé!
Chào BK, hẹn khuya qua nói chuyện với BK mà mình không thể nào làm được vì mệt.
Mình cũng suy nghĩ mãi mới out khỏi nhóm, xong cũng không biết mở lời thế nào nữa. Mình vấp phải chút chuyện nên phải dồn hết tiền vào, không thể gửi nốt số tiền còn lại cho BK. Thời gian tới e là mình cũng không thể nào theo dõi đều đều tin nhắn hằng ngày được, nên mình out để mẹ khác có cơ hội tham gia.
Nhưng mình muốn chia sẻ với BK điều này. Hôm nay mình đi xin việc, là 1 buổi phỏng vấn đặc biệt, chị CEO hỏi mình rất nhiều câu hỏi về giá trị sống, nhân sinh quan. Chị ấy hỏi có từng bao giờ mình dừng lại để hỏi bản thân những câu như vậy chưa. Thành thật thì đúng từ khi được tham gia nhóm, được đọc những bài coach và sống chậm lại mình mới có lúc nhìn và nhận ra những giá trị sống đó. Đều là nhờ BK. Mình thực sự rất cảm ơn BK đã đồng hành cùng mình những ngày qua. Nếu BK vẫn lưu tâm thì cho mình quay lại cùng các mẹ trong nhóm tháng 8 tới. Có được không ạ?
BK: H nghỉ việc xin công việc mới à?
NH: Mình nghỉ việc hơn 1 năm để sinh cháu.
BK: Ok, BK cứ hỏi H vài câu nữa nhé, H cứ thoải mái trả lời BK ha. H vướng gì mà dồn tiền nhiều vào à. Với nếu BK để H tham gia lại, khi nào H có tiền trả, thì H có dành thời gian học không? BK sẽ không đòi, BK tin tưởng, 1 năm, 2 năm, hay lâu hơn cũng ok.
NH: Vâng, gia đình mình có chút chuyện nên phải dồn tiền vào đó. Mình rất cảm ơn BK tin tưởng, cũng rất sẵn sàng học, nhưng quả thực thời gian tới mới trở lại làm việc thì mình không thể thường xuyên theo dõi cũng như báo cáo tình hình được, sẽ không hay.
BK: Vừa chạm tới giá trị cuộc sống lại đã bị out, BK nghĩ là việc học nó hữu ích cho công việc của H đấy, đặc biệt khi thấu hiểu H nói chuyện với CEO sẽ khác.
BK không phải là vì tiền nên nói, BK chỉ tiếc cho H mà thôi.
NH: Nói thật thì mình cũng rất tiếc, rất muốn được tiếp tục học ấy. Nhưng mình cũng biết BK sẽ không đồng tình việc học không thường xuyên, nhất là nó có thể ảnh hưởng nhóm chung.
BK: Khi nào H đi làm công việc mới nhỉ?
NH: Hôm nay mình phỏng vấn, nếu pass thì có thể là sang tuần sau sẽ bắt đầu.
BK: Hi, BK hỏi câu cuối nè H. Công ty tên gì H nhỉ?
NH: Công ty P…S.. ạ. Ngành nghề may mặc, nghề mình phải làm tăng ca rất thường xuyên.
BK: Ok thế này H, BK cũng rất quý, chúng ta không cần sống trong lo lắng đâu.
Một là H vào nhóm, học thêm, đến lúc vào công ty thậm chí sau khi làm 1 tuần, thấy công việc bận rộn thật thì nhắn BK out.
Hai là cứ đi làm đi, nếu sau 1 tuần thấy vẫn học được thì nhắn lại cho BK. Khi đã ra mà sau này muốn vào lại BK sẽ để tiêu chí rất cao đấy H à, nên H xem xét nhé.
NH: : Mình thực sự rất cảm động và cảm ơn BK nhiều lắm. Vậy cho mình vào lại nhóm, sau khi đi làm mình sẽ báo lại tình hình nhé ạ
BK: Ok H à. Một tuần nữa cập nhật xem học hành thế nào H nha.
NH: Chắc chắn ạ.
....
1 ngày sau
1 ngày sau khi BK và H nhắn thì BK Coach cho H. Và đây là tin nhắn của H:
NH: Mình đã có một ngày suy tư. Các mẹ để ý thì mình đã out khỏi nhóm vài hôm trước, mình đã định không tiếp tục khoá học vì lý do cá nhân. BK đã giữ mình lại, bằng sự chân thành, bằng tấm lòng rộng mở, và thật tốt vì mình đã quyết định ở lại, nếu không mình đã bỏ lỡ một bài học quý giá.
Thời gian này mình có nhiều xáo trộn vì chuẩn bị đi làm sau gần 2 năm nghỉ sinh. May mắn được gặp Bố Ken và các mẹ ở đây, mình cố gắng từng chút chậm lại, chậm với mình, chậm với con, chậm với tất cả xung quanh.
Lúc mới tham gia, mình có chia sẻ riêng với BK là mình đang khủng hoảng, cảm thấy như cả thế giới chống lại mình. Thế mà thật kỳ lạ, sau vài hôm học hỏi thực hành, mình đã dịu lại đến bất ngờ. Mình nhớ khi đó mình thấy rất khó chịu vì mẹ mình không giúp trông 2 cháu, mà 2 cháu luôn bám rịt lấy mình. Có lần mình đã định nói lời gay gắt với mẹ, nhưng mình kiềm lại, nghĩ lại, nói ra lời dễ nghe hơn. Sau lần đó mình thấy hoá ra nói lời dễ nghe khiến mình dễ chịu hơn nhiều so với việc bùng nổ cảm xúc một cách không kiểm soát. Từ hôm đó đến nay mình thấy mọi việc trở nên nhẹ nhàng hơn nhiều. Mình cũng thực hành chậm lại với con, cháu vui vẻ, bớt quấy khóc hẳn. Mình rất biết ơn BK và các mẹ đã chia sẻ chân thành những khó khăn cũng như thành quả của mình.
Còn nữa
H nhắn riêng:
NH: Thật may mắn mình được BK giữ lại nhóm. Mình cảm ơn rất rất nhiều. Dù đã viết lên nhóm, mình vẫn muốn nói riêng với BK, mình rất cảm kích tấm lòng của bạn.
BK: @NH : Nào H, thông qua việc định Out nhóm, H học được bài học gì?
Hiểu hơn về việc lời nói là làm lơ nhưng tâm trí chưa làm lơ chưa? Tâm trí còn lo lắng và đặt ở đó chưa?
Hiểu mối nguy hại khi cứ sống trong nỗi lo sợ chưa? Hàng ngày để thằng lo lắng làm chủ H, nó vắt kiệt H, nó bắt H suy diễn này, ảo tưởng kia chưa?
Chắc gì sếp của H đã khó khăn, ví dụ ở công ty BK các bạn mới vào con ốm nghỉ bình thường mà, không cần đơn từ gì cả, BK hiểu, tin tưởng... sếp H cũng thế thì sao, H chân thành trong mình thì không phải sợ, được chứ H?
Các bạn đang online cùng chia sẻ sự cảm nhận của mình ở tình huống trên, cảm nhận cả nỗi lo trong H, cảm nhận cả BK, cảm nhận cả trong các bạn nữa, và chia sẻ bài học cho riêng mình nữa.
NH: Mình chưa buông được. Ngay lúc này đây mình cũng thấy lo lắng..
BK: Ok hãy tập từ những việc dễ trước đi H, hãy ý thức liên tục, nếu không :(
NH: Mặc dù mình vẫn nói thay vì lo lắng thì tìm phương án giải quyết là hơn, nhưng mình vẫn lo. Mấy ngày này đi làm, sếp và đồng nghiệp ở công ty rất tốt với mình, nên mình lại càng cảm thấy nếu phải nghỉ thì thật không hay! Như chiều nay, gần hết giờ thì mình được giao 1 việc cần mình tăng ca, nhưng vì con ốm nên mình xin phép nhờ chị ấy làm nếu ở lại thì làm trước 1 phần, ngày mai mình sẽ đến sớm làm tiếp. Chị ấy rất vui vẻ nhưng bản thân mình thấy ngại
BK: BK có chút buồn lòng
NH: Ngay lúc này mình đang khóc
BK: BK có thể Coach cho bất cứ ai ở đây để đi qua nỗi lo lắng, chỉ cần các bạn nghe và thực hành.
Nhưng BK không thể Coach cho một người quan trọng trong cuộc đời của BK, là mẹ của BK, mẹ sống trong quá nhiều nỗi lo, để đến khi nó dày quá, nó dày quá, mẹ có thể nghe nhưng mẹ không đủ tâm trí và thông minh để thực hành.... Mẹ...
NH: Mình không biết mình đi làm lại là đúng hay sai nữa, mình đang là gánh nặng cho gia đình đến mức nào, mình không biết nữa
BK: Đây là tâm bệnh, nó dẫn đến thần kinh, nên BK mới bảo Th, bảo H... Hãy đón lấy mối quan tâm này từ BK. @All
Oki, ấy là thời gian trước, BK đã chấp nhận việc mẹ lo nhiều, BK không thể Coach trong thời gian ngắn được, nên BK đã có những cách thức khác để mẹ mình yên tâm, đỡ dần rồi.
NH: Mình ở nhà chăm con trong thời gian dài, không tiếp xúc với thế giới bên ngoài, cũng không được gia đình giúp đỡ nhiều. Nhà chỉ có chồng mình đi làm nuôi 3 mẹ con. Mình thật sự rất mong mỏi đi làm, để có thu nhập nuôi con đỡ chồng. Nghỉ lâu quá thì rất khó xin việc lại. Nhưng khi mình đi làm, cháu lại là gánh nặng cho bà ở nhà. Cháu lớn đi học 5h chiều sẽ về. Cháu bé ở nhà thì mình thuê người đến trông. Nhưng thời gian từ 5h đến lúc mình đi làm về thì dù có người giúp việc, mẹ mình vẫn quá tải. Mẹ không nói với mình nhưng than thở khắp nơi đau, mệt lắm. Mình biết mẹ mình nhiều bệnh, nhưng cũng chưa biết làm sao cho tốt nữa. Giờ mẹ đau, con ốm, mình thấy có lỗi vô cùng.
Thêm việc chồng mình đi làm xa, mẹ mình lúc nào cũng gây áp lực, yêu cầu mình phải ép chồng nghỉ việc về gần. Đó có phải việc mình nói là được đâu!
BK: Thế giới này còn nhiều người thích chân thành, tin tưởng với lý tưởng đó, nên đừng sợ H nhé.
NH: Mình biết các chị ấy hiểu và thông cảm, là bản thân mình cảm thấy thật không tốt
BK: Hân xác định gắn bó lâu dài với công ty không?
NH: Có ạ. Mình hoàn toàn không có ý định tìm việc làm tạm bợ
BK: Thế thì đón lấy tấm lòng của người ta, tâm thế xác định gắn bó cũng là một việc tốt rồi mà, cống hiến với họ vì họ hết lòng tạo điều kiện, thế thì đó là giải pháp thay vì cứ trăn trở về vài ngày nghỉ, được chứ H?
NH: Vâng, BK nói vậy mình cũng nhẹ lòng hơn.
BK: Việc ta sinh con ra khi chưa sẵn sàng về nhiều thứ là cái sai, nhưng việc này không có cơ hội quay lại nên xem như đó là một cơ hội để tu sửa thật nhiều, thật nhiều, thật nhiều.....
Trước hết những cái gì có thể sửa, thấy rõ rồi, thấy con đường rồi thì sửa... và ngay cả việc nhắc nhở ai đó hãy thật sự sẵn sàng rồi lại quyết định sinh con cũng là một việc chứng tỏ mình sửa đấy H à…
Hãy nghĩ rộng ra đi, rồi sau khi con cái ổn, ta bày tỏ lòng biết ơn với họ đi, có thể viết
bức thư, nhắn 1 tin, có thể ngày nào đó chủ động hỏi: Chị ơi, hôm nay em xong việc sớm, em thấy chị còn làm, em có thể giúp gì...được chứ H?
Cứ luẩn quẩn rồi nhốt mình lại, làm mình không thể bình an, không thể sáng suốt được…
NH: Đúng là mình không sẵn sàng với việc có cháu thứ 2! Ngay từ khi biết có cháu mình đã thấy bất ổn rồi: Mình sợ chết! Mình đẻ mổ, lại có bầu tiếp sớm, lúc biết có cháu mình chỉ biết ôm chồng khóc. Mẹ chồng thì bảo không được bỏ, phải đẻ, mẹ đẻ lại bảo không được đẻ, phải bỏ. Mình thì hoang mang… thật sự quá bất ổn mà.
HH: Cảm giác sợ cả thế giới, mình sợ cảm giác này, thậm chí sợ cả những lời mình nói ra là đúng hay sai nên thường hay đắn đo khi nói. Nhất là cảm giác sợ con ốm, có lẽ mình cũng đang nhiều nỗi lo như H
BK: H, BK đang dùng từ NỖI LO LẮNG, bạn để ý từ đầu, có những người ở mức NỖI LO SỢ.... nó còn nặng nữa.
@HH: Chị H cũng cẩn thận trong mình nhé. Chị thực sự may mắn khi thời điểm này vào đây đấy, chị có một người em thật tuyệt vời, đừng lãng phí nữa, chị H nhé.
NH: Mình hiểu. Mình chưa đến mức LO SỢ, vì chồng mình luôn vững vàng bên cạnh, nên mình thấy mình tiếp tục được.
BK: H ở tỉnh nào nhỉ?
NH: Mình ở ĐA thôi, ngay ngoài HN.
BK: Ok H, BK cũng không thể làm được gì nhiều, trong sức mình làm được bao nhiêu BK sẽ hết lòng, hi vọng H sau này vững vàng thì tham gia hỗ trợ, để cùng BK thức tỉnh các bạn sau, được chứ H?
Có thể BK sẽ tổ chức một số chương trình như là sẵn sàng làm mẹ, tiền hôn nhân,... BK không muốn nhìn thấy cảnh bố mẹ cứ stress, con thì bơ vơ... BK đang làm, nhưng có lẽ sẽ làm nhiều hơn.
NH: Chắc chắn rồi ạ. Bất cứ điều gì mình có thể giúp đỡ mọi người, mình sẵn sàng.
BK: BK có thể tự làm nhưng mong các bạn nhóm mình, đặc biệt những người đã cảm nhận được tấm lòng của BK, hãy sẵn sàng nếu lúc ấy BK tổ chức, nó cũng là cái phẩm chất trong mỗi người, cũng là sự quan tâm của chúng ta dành cho mọi người, được chứ các bạn?
Ok về chỗ NH như thế, hãy áp dụng với những việc dễ hơn trước bạn nhé, hãy biết cách phân định rồi lại làm... có gì khó phân định H hỏi tiếp nha.
NH: Mình sẽ ngẫm kỹ buổi trò chuyện hôm nay. Thành thật thì ngay lúc này mình chưa thực sự ngấm, dù là đọc thì cũng hiểu.
BK: Ok H à, thế là đúng mà, trong mình chưa ổn, cần time chiêm nghiệm lại. Cứ chiêm nghiệm không rõ hỏi H nhé.
Hôm sau NH nhắn:
NH: Mình thực sự không tìm ra bài viết nào nói là việc trẻ nuốt nước tắm có xà bông là ok BK ạ. Nhưng nghe cách BK và mẹ H nói thì mình đoán nó cũng đủ an toàn như kem đánh răng cho bé. Dù sao, mình sẽ thử thả lỏng hơn
BK: Nên hiểu là: Lỡ uống nước xà bông trẻ em thì có nghiêm trọng đến mức chúng ta lo lắng rồi nghĩ này kia quá không?
Bố Ken biết phần thân quan trọng, cần nâng niu và chăm sóc nhưng nếu không chú ý tới phần tâm, thế thì nguy hại hơn.
Thân bệnh, thân bị bệnh thì sẽ yếu, nếu tâm không vững cũng dễ bị yếu theo.
Tâm bệnh, tâm bị bệnh thì sẽ rất nhanh chóng kéo theo các bệnh khác của thân, dù lúc đó thân có khỏe như thế nào, khi đã dính stress, trầm cảm,... thì dạ dày hay các thứ khác cũng dễ bị bệnh theo...
Thế nên BK đang quá trình cùng mọi người quan sát liên tục tâm trí mình, để bổ sung dinh dưỡng thực sự cho tâm trí mình, nên ăn gì, nên loại gì...
@All Vài người biết mình hay lo nhưng cứ share mấy thứ linh tinh, việc share bài ấy có lúc sẽ là cảnh báo cho người, nhưng hãy quan sát thực sự trong mình có vững không, đang share cảnh báo hay bị nỗi lo lắng làm chủ, nó YÊU CẦU MÌNH share bài,... rồi lôi cả cộng đồng hoảng loạn như thế, rồi nỗi lo sợ lại dày lên…
Bố Ken không phủ nhận vai trò của việc share để cảnh báo, nhưng cần để ý, thật để ý, đặc biệt các bạn đang yếu thì GIỚI LẠI... Tâm đã yếu, thần kinh đã yếu, lại ùa nhau share mấy thứ linh tinh, lại cho tâm trí mình ăn những thứ linh tinh mà không nhận ra.... Quan sát kĩ, yêu thương lấy tâm trí mình, đừng để nó ăn những thứ rác rưởi....ok chứ các bạn?
BSTY HT: Cảm ơn BK, cảm ơn câu chuyện của mẹ H
Không biết mình sắp chuyển từ lo lắng sang nỗi sợ chưa, nhưng dạo này, mình thật sự mệt mỏi
Lúc nào mình cũng phát điên với tất cả mọi người, trừ em bé của mình. Mình vẫn đang rất bình tĩnh với con, nhưng không biết mình còn cố gắng được đến khi nào, hay mình cũng bùng nổ với con nữa
Thật sự cảm ơn BK đã để em ở lại nhóm đến hôm nay, chứ không cho em out lâu rồi ạ. Em cảm ơn @Bố Ken rất rất nhiều ạ
TH: Lúc BK gửi lại đoạn chat với Mẹ H
Tự nhiên em nghẹn lại cổ họng, nôn khan liên tục. Tim em thắt lại . Rồi em nhắm mắt lại xem thực sự mình có trạng thái cảm xúc giống mẹ H không.
Em có nỗi sợ bị che khuất mà e không nhận ra hay không?
Em cũng vướng mắc vào câu chuyện tiếp tục hay dừng lại công việc hiện của mình, nó khiến em lo lắng và áp lực, cạn năng lượng, không có cảm hứng.
Em sợ nếu em lao vào công việc và chạy Dự án hỗ trợ anh em như mấy năm vừa rồi, em mất kết nối với chồng và con.
Mà nếu không dành thời gian cho công việc thì em thấy mình có lỗi với Ban lãnh đạo công ty, họ luôn kỳ vọng ở mình dẫn dắt cả 1 tập Đoàn, những người đang cần mình.
Sau khi đọc đoạn chia sẻ này của BK em thấy nhẹ hơn chút .
(Thế thì đón lấy tấm lòng của người ta, tâm thế xác định gắn bó cũng là một việc tốt rồi mà, cống hiến với họ vì họ hết lòng tạo điều kiện, thế thì đó là giải pháp thay vì cứ trăn trở về vài ngày nghỉ) nhưng quay lại thì thấy mình cũng đã từng an ủi và nghĩ như vậy nhưng chỉ được 1 thời gian
Gần 1 tháng nay em vẫn chưa tìm được câu trả lời mình cần làm gì.
Tiếp tục hay dừng lại để sang 1 hành trình mới.
NL: Cách đây 2 tuần, em đã có 2 hôm trong lòng thúc giục muốn nhắn tin, nói chuyện với BK để gỡ rối những gì bồn chồn, lo lắng. Tin nhắn đang soạn dở ở cloud vẫn còn đó. 2 hôm đó chỉ là muốn nói chuyện nhưng không biết bắt đầu từ đâu cả.
Em cũng là một người suy nghĩ nhiều, nỗi lo cũng lắm. Chồng em đợt này phải tăng ca nhiều, chăm 1 bạn gần 4 tuổi, 1 bạn 8 tháng không ai phụ ngoài giờ hành chính.
Ban ngày, lo cho công việc ở công ty, sáng dậy sớm tranh thủ dọn dẹp nhà cửa, chiều về đón con, tắm rửa cho con, nấu cơm, cho con ngủ rồi lại cùng anh lớn dọn những gì anh chơi, bình tĩnh, kiên nhẫn với con.
Nhiều khi tự nghĩ sao mình lại phải vất vả, đầu phải tính toán, suy nghĩ nhiều như vậy. Khi nghỉ 1 công ty cũng sẽ phải tìm 1 công việc thay thế ngay khi kết thúc ở công ty cũ. Ở nhà chơi thì lại lo chồng phải gánh thêm cả bản thân mình nữa.
Công việc nội, ngoại phải tự tay lo toan, liệu mình có cầu toàn quá hay không?
Hoặc khi nói chuyện với 1 ai đó, họ nói 1 câu với họ là bâng quơ nhưng có thể cả đêm mình không ngủ được.
Em có vô tình xem được 1 clip của Ngọc Thanh Tâm gọi troll mẹ của mình rằng phải ở bên Mỹ vì có bầu. Bác ấy vẫn nói chuyện bình tĩnh như đã sẵn sàng đón nhận tất cả mọi chuyện. Rồi 3 hôm gần đây em nhận ra rằng: bình tĩnh để tìm ra cách giải quyết sẽ cách giải quyết tốt nhất và sáng suốt nhất.
Nay đọc được câu chuyện của BK và chị H, em cũng đã nhẹ nhàng hơn rồi. “Cứ luẩn quẩn rồi nhốt mình lại, làm mình không thể bình an, không thể sáng suốt được...” em sẽ nhớ câu này ạ. Cảm ơn @Bố Ken vẫn luôn ở đó để sẵn sàng lắng nghe
Bạn thân mến,
Bố Ken hiểu bạn rất yêu con, bạn rất thương con, minh chứng là bạn đã có mặt ở đây và đọc đến dòng cuối cùng này. Thế nên Bố Ken và team đã hỗ trợ tỉ mỉ copy toàn bộ nội dung buổi Coaching để bạn thuận lợi trong việc học và thực hành, mong bạn có thật nhiều kiến thức, năng lực để không bị nỗi sợ hãi mà mình tưởng là, cho là kìm hãm niềm hạnh phúc, sự phát triển của con, của chính mình. Mỗi người đều tự nhận ra bài học cho riêng mình, muốn thực hành được bước 1 là TỰ VIẾT RA, bạn cũng thế, bạn cảm thấy thế nào, học được điều gì bạn viết ra nhé!
Hẹn bạn ở bài Coach số 16 của khóa 01 nhé, tất nhiên:
- Nếu bạn muốn tham gia chương trình Coaching "Cùng con với Bố Ken” để được bóc tách, thấu hiểu, đồng hành một cách sát sao, để không bỏ lỡ giai đoạn vàng của sự phát triển, để chính bạn, gia đình cũng trở nên hạnh phúc và sâu sắc hơn như các thành viên trong cộng đồng này…. hãy gửi tin nhắn đến số zalo 0705232999 để đăng ký (lưu ý: bé còn kịp chúng ta đăng ký sớm, mỗi năm Bố Ken chỉ tổ chức khoảng 2 chương trình, mỗi chương trình khoảng 150 thành viên)
- Nếu bạn thấy những bài Coaching này hữu ích cho hành trình làm mẹ, phát triển/tu dưỡng bản thân mình, hãy chia sẻ và giới thiệu cho những người thân yêu của chúng ta trong cộng đồng. Bạn cũng có thể tùy tâm đóng góp một ít để Bố Ken và đội ngũ có ngân sách duy trì web/kênh cũng như cập nhật nhiều bài Coaching mới lên nữa ở mục Giáo Dục Tỉnh Thức. Điều đó không bắt buộc và tùy vào khởi nguyện của bạn.
Đóng theo lần hoặc theo năm và đọc cả đời
Nguyen Dinh Hieu
678223999 - VPBank
Nội dung: Cam on cac bai coaching
Thân gửi
Bố Ken ✍️