Coaching cho mẹ tình huống em bé 2.5 tuổi: Sử dụng phương pháp lựa chọn sao cho đúng, em băn khoăn quá?

Bạn thân mến,

Đây là bài coaching số 11 trong nhóm “2019, 2020, 2021,2022 - Cùng con với Bố Ken” - nơi Bố Ken đồng hành rất sâu sát với các mẹ có con sinh năm 2019,2020,2021,2022. Các bài này được lưu hành nội bộ, tuy nhiên có quá nhiều bài học ở đây nên Bố Ken đã xin phép nhóm public để những người mẹ đang đau đáu vì con, đang bất lực cùng học tập. Bạn đón nhận và nếu chia sẻ thì thông báo cho Bố Ken và team trước nhé.

Sáng Hằng nhắn cho Bố Ken việc vợ chồng đang bất đồng quan điểm về nuôi dạy con, Bố Ken hẹn Hằng tối Coach, đúng 8h30 tối, mình mở một bài nhạc nhẹ quen thuộc và bắt đầu hỗ trợ:


Bố Ken: Ta bắt đầu Hằng nhé, em kể ra đây Bố Ken và các bạn xem lại tình huống của em nhé. 

Tình huống: Ví như em hay hỏi Jun là “Jun thích ngủ với bố hay ngủ với mẹ” Bởi vì khi cho Jun ngủ thì em hay nằm ở trên giường còn bố Jun nằm dưới nệm. Bố Jun hay bảo em làm như vậy là toàn dẫn hướng cho con chứ không phải con tự nghĩ ra. Vì vậy em cũng phân vân không biết mình có nên hỏi con như vậy không?

Nhiều lúc em cũng hay ngẫm nghĩ lại xem những gì mình đã làm/đã nói với con là đã đúng chưa? Nhưng cứ nghĩ một mình rồi chẳng có ai trả lời giúp em là em đúng hay em còn sai chỗ nào cả. Nên em cũng hay bị bế tắc. Nhờ BK hỗ trợ.

20240413_XRaPdpTA.png

Bố Ken: BK hỏi vài điều em nha.

 

Thanh HằngDạ em đang online đây ạ. BK hỏi đi ạ.

 

Bố Ken: Nếu sau khi BK hướng dẫn, em thấy cách làm mình chưa phù hợp, em sẵn sàng điều chỉnh luôn chứ Hằng nhỉ?

 

Thanh Hằng: Vâng ạ. Em sẵn sàng điều chỉnh ạ.

 

Bố Ken: Em thấy sau khi hỏi thế, Jun thường sẽ trả lời sao?

 

Thanh Hằng: Thường Jun sẽ im lặng không trả lời em BK ạ.

 

Bố Ken:  Thường câu chuyện sẽ đi tiếp thế nào em?

 

Thanh Hằng: Dù em có hỏi đi hỏi lại vài lần thì Jun cũng không trả lời. Cuối cùng thì em không hỏi Jun nữa. Mà em tự trả lời vậy Jun ngủ với mẹ nhé!

 

Bố Ken: Như BK cảm thấy thì bố Jun cũng rất thương Jun, thích gần gũi với Jun, đúng không em?

 

Thanh Hằng: Rồi sau đó em ôm Jun nằm trên giường. Nhưng được một lát thì Jun lại chạy xuống nằm với bố ạ.

Đúng rồi BK ạ. Ở nhà em thì bố chơi với Jun nhiều hơn mẹ. Jun cũng bám bố hơn bám mẹ ạ.

 

Bố KenBình thường em có quát Jun không?

 

Thanh Hằng: Dạ không ạ. Em rất hiếm khi quát Jun. Hồi Jun còn nhỏ xíu cũng một vài lần em bực mình quá cũng có quát Jun. Nhưng lâu rồi em không còn quát Jun nữa ạ.

 

Bố Ken: Chỗ này, em hiểu tại sao Jun im lặng chưa?

 

Thanh Hằng: Ban đầu em nghĩ là Jun suy nghĩ. Không biết trả lời thế nào. Sau đó em nghĩ lại vì có thể Jun thích ngủ với cả bố lẫn mẹ nên không trả lời câu hỏi đó ạ.

 

Bố KenEm thực sự vui khi thấy Jun chơi với bố không? Em có nỗi sợ chút nào là con xa cách mình không?

 

Thanh HằngEm vui khi Jun chơi với bố. Nhưng có đôi lúc em cũng có hơi sợ rằng sau này con sẽ không thân thiết với mình.

 

Bố Ken: Từ khi nào em phát hiện ra nỗi sợ ấy Hằng? kiểu tình huống nào và từ thời điểm nào? Và từ đó đến ngày hôm nay thì em thấy nỗi sợ tăng lên, khoảng cách tăng lên, hay là nỗi sợ giảm đi, khoảng cách được cải thiện…

 

Thanh Hằng: Nói sao nhỉ? Hồi lúc Jun mới sinh. Cứ mỗi lần em bồng con mà con khóc rồi đưa sang bà ngoại bồng Jun lại im không khóc nữa. Thế là em thấy buồn, tủi thân. Em nghĩ: ‘Sao con không thích em?’

Sau này khi được giải toả tâm lý và Jun lớn hơn, thì việc đó không còn nữa. Rồi em cũng hết cái suy nghĩ con không thích mình. 

Nhưng nhiều khi em thấy khi có cả bố lẫn mẹ nhưng con lựa chọn chơi với bố mà không phải mẹ nên em cũng có cảm giác đó. “Có phải tại mình khắt khe với con quá nên như vậy không?” 

Có lần thì Jun chọn bố ôm Jun mà không phải mẹ ôm. Nhưng thời gian gần đây em không còn suy nghĩ về điều đó nữa BK ạ. 

20240413_jB8Z6Mio.png

Bố Ken: “Jun thích ngủ với bố hay ngủ với mẹ” 

Mục đích câu hỏi này của em là gì Hằng? 

Chỉ muốn Jun đi ngủ? 

Muốn Jun ngủ với mẹ? 

Muốn Jun không ngủ với bố? 

Hay còn gì không em?

 

Thanh HằngEm chỉ muốn Jun đi ngủ thôi ạ.

 

Bố Ken: ok vậy em thấy chồng em nói đúng chưa? cách em hỏi đang mang tính định hướng, và nó có thực sự là vun đắp tình cảm cho con với cả bố mẹ không? Hay làm khó con?

 

Nữa là nếu các tình huống diễn ra vậy, em có dám hỏi đúng như nó đang diễn ra không? Jun ơi, có phải con thích ngủ với bố không?

Điều này thể hiện rằng: 

 - Em hỏi theo thói quen, em không chú tâm vào con mà chỉ theo ý của mình để rồi đưa ra một cách thức nói chưa phù hợp. 

- Hoặc là suy nghĩ, ý niệm sợ con xa cách mình vẫn còn, thế nên mình dùng cách ấy..

 

Em hãy cảm nhận điều này xem

20240413_jktzT80K.png

Thanh HằngEm đã suy nghĩ kỹ lại rồi. Thấy câu hỏi của em chẳng khác nào hỏi con thích bố hay thích mẹ. Giờ có ai hỏi em là “Hằng ơi, em thích bố hơn hay thích mẹ hơn”. Là em em cũng không trả lời được. 

Nếu có tình huống diễn ra thì em dám hỏi luôn: “Jun ơi, có phải con thích ngủ với bố không?”.

 

Em thấy đối với trường hợp của em là do em hỏi theo thói quen, áp dụng câu hỏi lựa chọn không phù hợp, không đúng cách. 

 

Bố Ken: Ok em à. 

Nhiều người vô thức hỏi câu giống em, và thực sự làm khó tụi nhỏ, thực sự chính mình là TÁC NHÂN gây nên khoảng cách cho mình và con, hay bố và con... 

Trường hợp của em là con bám bố.

Nhưng đa số là con bám mẹ, và khi hỏi thế thì CẮT ĐỨT cơ hội để con kết nối với bố, và sau nhiều lần như thế thì con và bố càng xa cách....cơ hội hàn gắn càng khó, nhiều bố rất yêu thương con nhưng vì câu hỏi của mẹ khiến cho con bị kìm, như kiểu con chỉ được chọn 1... 

Hằng và các bạn hiểu chứ nhỉ? 

Hãy cảm nhận đúng thực tế, hỏi và lắng nghe thực tế..... 

Rồi điều gì tốt cho con, cho cả gia đình thì chúng ta định hướng

 

Thanh Hằng: Đúng là lúc đấy em chỉ hỏi theo vô thức. Lúc đó có cả bố lẫn mẹ. Nhưng em lại hỏi con chọn đi, con ngủ với ai. Tại sao không phải là ngủ với cả bố cả mẹ mà lại chỉ chọn 1 trong 2. 

Thực ra tại thời điểm đó em nghĩ là mình hỏi vậy là đúng rồi còn gì. Cho con sự lựa chọn để con chọn. Ngay lúc đó chồng em đã phản ứng ngay. Không cho em hỏi như thế. Em còn cáu lại chồng nữa. Nhưng sau khi nói chuyện với BK, rồi em nằm em suy nghĩ lại. Thì em thấy mình sai quá sai luôn. 

 

Bố Ken: Một buổi sáng nọ, chị gái BK lên chơi, chị hỏi: 

Ken thích ăn sáng gì nào

Ken bảo thích ăn súp lươn

Chị bảo: Mình không có con à, ở nhà chỉ có cơm và bánh mì

Ken cứ đòi thích ăn súp lươn... 

Sau rồi bố mới nói chuyện với em, con thích đúng không... 

 

Ở chỗ này BK muốn nói một bài học: 

 

Khi quỹ thời gian chúng ta đủ, chúng ta có thể hỏi con thích ăn gì? và khi con đã nói thì bạn nên CÙNG CON tận hưởng, đừng lý do. 

Khi quỹ thời gian chúng ta không cho phép, hiện hữu có gì, chúng ta có thể hỏi luôn: Ngày hôm nay chúng ta có trứng và bánh mì, con thích ăn gì? 

20240413_Q7kuV2NI.png

Đừng khi nào cũng sử dụng sự lựa chọn 

Đừng khi nào cũng hỏi chung chung 

 

Bố Ken: Ok Hằng, em đã xin lỗi chồng chưa?

 

Thanh Hằng: Dạ em chưa BK ạ

 

Bố KenOk em biết phải làm gì rồi chứ Hằng nè?

 

Thanh Hằng: Vâng ạ. Tối nay em sẽ xin lỗi chồng em ạ. Mình cứ dạy con là sai thì phải biết xin lỗi. Mà khi mình sai mình lại quên mất việc đó. 

 

Bố Ken: Ok em à. Xin lỗi cần đặt tâm vào. BK đã hướng dẫn để Trâm tỏ một thái độ xin lỗi thực sự... cái kết là chồng rất xúc động. 

 

Hằng áp dụng, vun đắp cho sự kết nối của con với cả bố, cả mẹ em nhé, chia sẻ lại cho BK nghe thành quả nha.

 

Thanh Hằng: Vâng ạ

 

Bạn thân mến, 

Mặc dù bạn biết đến hay tham gia trễ hơn mọi người, nhưng Bố Ken và team hỗ trợ đã copy toàn bộ nội dung cuộc hội thoại để bạn không bị bỏ lỡ chút nào, mỗi người đều tự nhận ra bài học cho riêng mình, muốn thực hành được bước 1 là TỰ VIẾT RA. Bạn cũng thế, bạn cảm thấy thế nào, học được điều gì bạn viết ra nhé!

 

Hẹn bạn ở bài coaching số 12, hoặc nếu bạn có con từ 18 tháng - 6,7 tuổi, muốn tham gia cộng đồng siêu chất lượng "Cùng con với Bố Ken” để được coach, thấu hiểu, đồng hành một cách sát sao, để không bỏ lỡ giai đoạn vàng của sự phát triển, để chính mẹ, gia đình cũng trở nên hạnh phúc và sâu sắc hơn như các thành viên trong cộng đồng này…. hãy gửi tin nhắn đến số zalo 0705232999 để đăng ký. 

Thành viên trong cộng đồng đã thay đổi rất nhiều, các con trở nên vui vẻ hơn, hợp tác hơn, tự lập hơn, tập trung hơn, chủ động hơn, biết điểm dừng, không đòi ăn bánh kẹo nhiều…. vô vàn tình huống đã được giải quyết, bao gồm căng thẳng của mẹ, bao gồm sự kết nối giữa vợ chồng, đồng nghiệp… Bạn nhắn nhớ ghi năm sinh của con nhé. (Lưu ý: Bố Ken chỉ nhận 250 thành viên/nhóm thôi, mỗi năm chỉ nhận coaching và đồng hành cho 1 nhóm)

Thân gửi 

Bố Ken ✍️

Sao chép thành công mã giảm giá